Come back to reality…

Written by lethanhdzuy@gmail.com

– Em làm gì ở đây vậy?

– What are you doing here?

– Em nghĩ em đã tìm được con đường của mình rồi.

– I think I’ve found my way.

Căn phòng học rộng rãi bất chợt đầy ắp sự căng thẳng, xen lẫn chút nghi ngờ. Người thầy đáng kính của tôi ở đó, nheo mắt ném ánh nhìn về phía tôi với thứ cảm xúc tôi chưa từng cảm nhận thấy bao giờ. Thầy đặt chiếc kính bám đầy bụi phấn xuống rồi lại đeo lên.

The spacious classroom was suddenly filled with tension, mixed with a bit of doubt. My respected teacher was there, squinting his eyes and looking at me with an emotion I had never felt before. He put down his glasses covered in chalk dust and then put them back on.

– Được rồi chàng trai trẻ, nói cho lão già này biết đi xem nào.

– Okay, young man, tell this old man.

– Em dường như đã tìm được lối đi rồi thầy ạ, cho câu hỏi mà cả thầy với em vẫn canh cánh trong lòng.

– I seem to have found the way, teacher, to the question that both you and I are still thinking about.

– Tại sao chúng ta tồn tại?

– Why do we exist?

– Chính là nó, thầy và em, những con người nhỏ bé, toàn bộ vũ trụ này, hay kể cả có những vũ trụ nào khác ngoài kia.

– That’s it, you and me, the little people, this entire universe, or even if there are other universes out there.

– Em ở đây là để lấy đi những mầm non tương lai xán lạn của tôi, có phải không nào?

– You’re here to take away the seeds of my bright future, right?

Suốt bao nhiêu năm rồi, chẳng có gì qua nổi được mắt thầy. Nhưng tôi không nản lòng, tôi sẽ thuyết phục thầy bằng được thì thôi.

For so many years, nothing has been able to escape my teacher’s eyes. But I am not discouraged, I will convince him as much as possible.

– Em cần những người giỏi, giỏi nhất trên thế giới này.

– I need the best people, the best in this world.

– Để bước vào thế giới nhiệm màu mà em vẫn nói tới, tôi khá là nghi ngờ điều đó đấy.

– To enter the magical world you keep talking about? I kind of doubt that.

– Thôi nào, thầy luôn hiểu những gì em đang hướng tới mà.

– Come on, you always understand what I’m aiming for.

– Em đã đi vòng quanh thế giới này rồi, em có cho mình những gì?

– You’ve been around the world, what do you have for yourself?

– Niềm tin, thầy ạ. Niềm tin và một kho tàng kiến thức mỗi ngày một rộng mở.

– Faith, teacher. Faith and a treasure of knowledge are expanding day by day.

Thầy thở dài. Tôi cũng thở dài. Chúng tôi đã cùng nhau làm điều đó nhiều lần rồi. Nhưng có gì đó ở lần này khiến cho tôi lạc quan vô cùng vào những gì tôi đang theo đuổi.

Teacher sighed. I also sighed. We’ve done it together many times. But something about this time makes me incredibly optimistic about what I’m pursuing.

– Vậy, thầy đồng ý nhé?

– So, do you agree?

– Quay trở về với thực tại đi.

– Come back to reality.

– Thực tại của chúng ta nằm trong trí tưởng tượng của chúng ta về thế giới này. Thầy đã nói với em như vậy mà.

– Our reality lies in our imagination about this world. You told me so.

– Vậy là thầy đồng ý?

– So you agree?

– Quỷ tha ma bắt em đi, đứa học trò điên rồ của tôi.

– You son of a bitch, my crazy student.

– Được rồi, em cảm ơn thầy rất nhiều.

– Okay, thank you very much teacher.

– Hãy nhớ, nghe lời tôi, dù em có làm gì thì luôn luôn phải bám lấy thực tại.

– Remember, listen to me, no matter what you do, always stick to reality.

Giấc mơ và thực tại của em là một, thầy ạ.

My dream and my reality are one, teacher.

lethanhdzuy@gmail.com

Pretium lorem primis lectus donec tortor fusce morbi risus curae. Dignissim lacus massa mauris enim mattis magnis senectus montes mollis taciti accumsan semper nullam dapibus netus blandit nibh aliquam metus morbi cras magna vivamus per risus.

Kurt Cobain

What are we?

Leave a Comment