Cảm xúc là trạng thái thể chất và tinh thần do những thay đổi sinh lý thần kinh gây ra.
Emotions are physical and mental states brought on by neurophysiological changes.
Enjoyment.
Sadnesst.
Anger.
Fear.
Disgust.
Đó là toàn bộ khởi đầu cho chuỗi cảm xúc của chúng ta.
The whole beginning of our series of emotions.
Tận cùng của cảm xúc là không cảm thấy gì cả.
The end of emotions is to feel nothing.
Trống rỗng.
Empty.
Tôi đã trải qua giai đoạn này. Nó kéo dài và cảm giác như tôi không còn là con người nữa. Tất nhiên, mọi thứ xảy ra đều là quyết định của tôi. Nhưng tôi đã không còn tự trách bản thân. Tôi để mọi thứ xảy ra một cách tự nhiên.
I went through this phase. It dragged on and I felt like I wasn’t human anymore. Of course, everything that happens is my decision. But I no longer blame myself. I let everything happen naturally.
Sau đó, tôi rơi vào rối loạn cảm xúc.
Then I fell into emotional turmoil.
Những cảm xúc cứ thế sinh ra mà không được tôi cho phép. Cứ như thể tôi là rất nhiều con người khác vậy. Một con người chỉ còn thể xác và mất đi linh hồn. Cảm giác thực sự của tôi lúc đó? Vẫn là không gì cả. Tôi nghĩ rằng mình đã đi quá xa và không bao giờ có thể trở lại con người trước đây nữa.
Emotions were born without my permission. It was like I was so many other people. A person only has a body and has lost his soul. What did I really feel at that time? Still nothing. I thought I had gone too far and could never return to the person I was before.
Điều này làm tôi kiệt sức.
This leaves me exhausted.
Cho đến khi có ai đó xuất hiện, kéo tôi ra khỏi khoảng không vô định.
Until someone appeared, and pulled me away from the sunken place.
Tôi nhận ra chính mình.
I recognize myself.
Tôi chậm rãi điều chỉnh lại cơ thể. Tôi biết rằng để tìm lại cảm xúc của mình thì chắc chắn tôi phải để cả cảm xúc tích cực lẫn tiêu cực xảy đến. Không có cảm xúc nào là quan trọng nhất cả.
I slowly re-adjust my body. I know that to find my emotions again, I definitely have to let both positive and negative emotions happen. There is no single emotion that is most important.
Tôi cố gắng tập trung hết sức có thể, để chú tâm vào những điều đơn giản nhưng vô cùng ý nghĩa xung quanh mình. Tôi phải học cách chấp nhận.
I try to concentrate as much as possible, to pay attention to the simple but extremely meaningful things around me. I must learn to accept it.
Bắt đầu từ những điều nhỏ nhất.
Start with the smallest things.
Bây giờ tôi cảm thấy thế nào?
How am I feeling now?
Sẵn sàng hơn bao giờ hết.
Ready like never before.