The simple goodness in life

Written by lethanhdzuy@gmail.com

Hôm nay tôi đi xem phim. Bộ phim cũng chẳng hay cho lắm, ít nhất là đối với tôi. Nó chỉ dừng ở mức tạm được. Thời đại bây giờ hiếm lắm mới có một bom tấn người đóng nguyên bản vì những bộ phim kiểu như vậy đã phải nhường chỗ cho những hậu truyện, tiền truyện hay ngoại truyện. Bộ phim hôm nay cũng không phải ngoại lệ khi nó là phần phụ trong chuỗi phim ăn khách hậu tận thế.

Today I went to see a movie. The movie wasn’t very good either, at least for me. It is only at an acceptable level. Nowadays, it is very rare to have an original blockbuster because such films have had to give way to sequels, prequels or side stories. Today’s movie is no exception as it is a spin-off in the post-apocalyptic movie franchise.

Tôi đã ngồi xem hết bộ phim, vì như đã đề cập bên trên, nó cũng không đến nỗi nào. Và theo thói quen, tôi ngồi lại đến khi những dòng chữ trắng trên nền đen hiện ra và bài hát chủ đề của bộ phim vang lên. Tôi đã được ai đó nói với mình rằng, việc ngồi lại xem hết tất tần tật từng cái tên đã đóng góp vào bộ phim là một cách tôn trọng sản phẩm mà họ đã làm ra. Dù phim hay hay dở. Khi chúng ta đã đủ kiên nhẫn để xem hết diễn biến xảy ra trong phim thì tiếc gì chút thời gian sau đó để tri ân đến đoàn làm phim.

I sat through the entire movie, because as mentioned above, it wasn’t that bad. And out of habit, I sat back until the white words on the black background appeared and the movie’s theme song played. I had someone tell me that sitting back and watching all the names that contributed to the movie is a way of respecting the product they created. Whether the movie is good or bad. When we are patient enough to watch all the events happening in the movie, let’s take some time afterward to express our gratitude to the film crew.

Theo một con số thống kê đáng buồn từ một nguồn không đáng tin cậy cho lắm chính là quan sát của chính tôi, mọi người có thói quen ra về ngay sau khi đèn trong rạp sáng lên và không bận tâm cho lắm đến những dòng credit trên màn chiếu. Cũng chẳng trách người ta được, đâu có luật nào bắt chúng ta phải ngồi đợi đâu. Nhưng có lẽ những người đó hơi vội vàng chăng?

According to a sad statistic from an unreliable source and my own observations, people have a habit of leaving as soon as the lights in the theater come on and don’t pay much attention to the credits on the screen. I can’t blame those people, there’s no law forcing us to sit and wait. But perhaps people were a bit hasty?

Tôi nghĩ hành động xem đến khi hết credit là lời cảm ơn, cũng là một trong những điều đẹp đẽ trong cuộc sống mà bất cứ ai cũng có thể làm được.

I think the act of watching until the credits end is a thank you, and also one of the beautiful things in life that anyone can do.

Nó cũng giống như những lối cư xử đẹp khác.

It is the same as other good manners.

Như là, nói lời cảm ơn với nhân viên phục vụ khi họ đưa món lên hoặc với nhân viên thu ngân khi bạn thanh toán tiền. Hay cúi đầu mỉm cười với người gác cổng, bảo vệ, lễ tân khi họ làm điều gì đó cho chúng ta.

For example, say thank you to the waiter when they bring your order or to the cashier when you pay. Or bow and smile at the janitor, security guard, or receptionist when they do something for us.

Tôi không có ý nói những người không làm việc này thì đồng nghĩa họ sẽ không làm việc khác.

I don’t mean that people who don’t do one thing won’t do another.

Chỉ là tôi liên tưởng những thứ có sự tương đồng với nhau.

It’s just that I associate things with similarities.

Một xã hội tốt đẹp là nơi mà những việc tốt luôn luôn đâm chồi nảy lộc. Tôi nghĩ rằng, mỗi bản thân chúng ta cũng phải cố gắng trau dồi và thực hiện thường xuyên để những hành động đẹp sẽ trở thành bản năng của mỗi người.

A good society is where good deeds always flourish. I think that each of us must try to cultivate and practice regularly so that beautiful actions will become each person’s instinct.

Nhưng mà tôi là ai chứ? Để có thể nói cho người khác biết họ phải làm thế nào cho phải phép.

But who am I? To be able to tell others how to do things properly.

Tôi chỉ cần để ý đến lời ăn tiếng nói của mình thôi. Việc còn lại hãy để cho thế giới tự vận hành.

I just need to pay attention to my words. Let the world take care of the rest.

Mỗi lần tôi ở lại trong rạp chiếu phim, nhìn dòng chữ trắng trên nền đen chạy qua, tôi lại lôi kéo thêm được một vài người nữa ngồi cùng với tôi. Và cứ mỗi lần như thế, tôi và những người khác lại giúp được nhân viên lao công dọn dẹp nhanh hơn để chuẩn bị sang suất chiếu mới.

Every time I stayed in the theater, watching white text on a black background pass by, I attracted a few more people to sit with me. And every time like that, the other people and I help the cleaning staff clean up faster to prepare for the new movie screening.

Chúng ta hiểu rằng phải giảm tốc độ lái xe khi đi qua những vũng nước.

We understand that we must slow down when driving through puddles.

Chúng ta ý thức về việc đẩy ghế vào vị trí cũ khi rời khỏi thư viện hay quán ăn.

We are conscious of pushing the chair back into place when leaving the library or restaurant.

Chúng ta biết khi đưa cho người khác các vật như dao, kéo, đừng chĩa phần mũi nhọn về phía họ.

We know that when giving other people objects such as knives and scissors, we should not point the sharp end at them.

Cứ như thế, cuộc sống sẽ dễ thở hơn biết nhường nào.

Just like that, life will be much easier.

Tôi tự nhìn nhận lại bản thân. Dù tôi có mặc kệ cho xã hội ngoài kia đang xảy ra như thế nào, thì tôi vẫn luôn cố gắng để trở thành một người tốt theo những gì mình muốn, xuất phát từ những hành vi nhỏ nhặt của mình. Người ta bảo gieo gió thì gặp bão. Còn với tôi:

I reflect on myself. Regardless of what society is doing out there, I always try to become a good person according to what I want, starting from my small actions. It is said that if you sow the wind, you will reap the storm. With me:

Gieo suy nghĩ, gặt hành vi. – Sow thoughts, reap behavior.

Gieo hành vi, gặt thói quen. – Sow a behavior, reap a habit.

Gieo thói quen, gặt tính cách. – Sow a habit, reap a character.

Gieo tính cách, gặt số phận. – Sow character, reap destiny.

Dường như bất kỳ ai cũng đều đang sống theo quỹ đạo của riêng mình, và chỉ một thay đổi nhỏ trong tâm thức cũng khiến cho cả cuộc đời thay đổi.

It seems that everyone is living on their own trajectory, and just a small change in consciousness can change the whole life.

Tôi thì muốn nhìn vào ánh mắt người tôi yêu thương và mỉm cười với họ.

I really want to look into the eyes of the person I love and smile at them.

Để cảm nhận được những điều tốt đẹp giản đơn trong cuộc sống vẫn đang diễn ra.

To feel the simple good things in life that are still happening.

lethanhdzuy@gmail.com

Pretium lorem primis lectus donec tortor fusce morbi risus curae. Dignissim lacus massa mauris enim mattis magnis senectus montes mollis taciti accumsan semper nullam dapibus netus blandit nibh aliquam metus morbi cras magna vivamus per risus.

An engaging and keyword focused title one

What makes a person a person?

Leave a Comment